Ngày 16 tháng 1 năm 1933, chỉ sau 12 ngày sau khi hiện ra lần cuối cùng với 5 trẻ em tại làng Beauraing (3-1-1933), Đức Mẹ lại hiện ra tại Banneux bên nước Bỉ với một bé gái 11 tuổi tên là Mariette Beco. Banneux là một làng nhỏ không cách xa Beauraing bao nhiêu và cách thành phố Liège 25 km.
Thân phụ của Mariette là ông Julien Beco làm phu mỏ than và thân mẫu là bà Louise Wégimont. Hai người thành hôn với nhau năm 1920 và sống tại thôn La Fange. Ngày 25 tháng 3 năm 1921 là thứ Sáu Tuần Thánh, con gái đầu lòng là Mariette chào đời và sẽ là chị cả của 10 đứa em. Là chị lớn trong một gia đình nghèo đông con, Mariette thường phải làm việc này việc nọ giúp mẹ lo cho các em. Tại trường học cô bé chậm trễ hơn các bạn cùng lứa tuổi hai năm, vì hay phải vắng mặt do các việc trong gia đình và do việc học giáo lý mà Mariette bắt đầu ghi danh theo học ngày 20 tháng 5 năm 1931. Trong lớp giáo lý cô bé luôn luôn đứng chót khiến cho cha xứ rất nản lòng. Nhưng trong gia đình không ai lo lắng gì về chuyện ấy, vì mọi người đều thờ ơ với tôn giáo. Đây cũng là kiểu sống chung của người dân Banneux, nơi thái độ không tin và chủ thuyết bất khả tín rất thịnh hành thời bấy giờ.
Ngày Chúa Nhật 15 tháng giêng năm 1933 tuyết băng phủ trắng thôn La Fange và gió lạnh buốt thổi từng đợt. Khoảng 7 giờ chiều, từ trong bếp Mariette nhìn qua cửa kính trông ra vườn, con đường làng và rừng thông, mong ngóng chú em Julien về, vì nó đã đi chơi với mấy đứa bạn từ sáng sớm, đồng thời cũng coi đứa em trai mới sinh đang ngủ ngon lành trong nôi. Bất thình lình Mariette trông thấy trong sân gương mặt của một bà rất xinh đẹp, đứng thẳng, bất động, rạng ngời “xem ra được làm bằng ánh sáng” hai tay chắp lại, đầu hơi nghiêng về phía trái, Bà mặc một chiếc áo trắng có dây thắt lưng mầu xanh và đầu trùm một tấm voan trắng trong suốt. Mariette cũng nhận thấy bà có một bông hồng vàng trên chân phải và trên tay phải có một tràng hạt xem ra cũng bằng vàng. Bà mỉm cười với Mariette. Khi Mariette kể cho mẹ nghe, bà Beco không để ý, nhưng khi bà nhìn qua cửa sổ thì cũng trông thấy việc hiện ra lạ lùng ấy, và biết là con gái không kể chuyện tầm phào như bà nghĩ. Khi trông thấy gương mặt rạng ngời có hình người và tấm voan phủ đầu ấy bà Beco hoảng sợ và kéo màn cửa sổ lại. Mariette lấy can đảm nhìn ra qua của sổ lần nữa thì thấy Bà vẫn còn đó và mỉm cười với mình. Lúc ấy Mariette lấy cỗ tràng hạt ra, bắt đầu lần hạt Mân Côi và cô bé có cảm tưởng là Bà đẹp ấy cũng động đậy môi như thể cầu nguyện. Bà ra hiệu bảo Mariette đi ra ngoài, nhưng khi cô bé đi ra cửa, thì bà mẹ lo âu khóa cửa lại. Khi Mariette nhìn qua cửa sổ thì Bà đẹp đã biến mất.
Chiều hôm sau Bà đẹp không hiện ra. Thứ ba ngày 17 tháng giêng Mariette đến gặp cha sở Jamin và kể lại cho cha nghe những gì đã xảy ra. Cha trả lời là có lẽ Mariette đã trông thấy tượng Đức Mẹ Lộ Đức thôi, nhưng cô bé khăng khăng từ chối và nói là Bà đẹp hơn tượng Đức Mẹ Lộ Đức rất nhiều. Cha Jamin, tuy không tin chuyện Mariette kể, nhưng ngạc nhiên vì sự kiện cô bé bất thình lình bắt đầu đi tham dự Thánh lễ và đi học giáo lý sau nhiều tháng vắng mặt.
Ngày 18 tháng giêng lúc 7 giờ chiều Mariette ra khỏi nhà, quỳ gối gần cổng và bắt đầu lần hạt Mân Côi. Bất thình lình Đức Mẹ hiện ra giữa hai cây thông. Mariette trông thấy một hình thể lớn lên và càng tới gần càng sáng, cho tới khi dừng ngay trước mặt cô bé lơ lửng trên một đám mây xám cách mặt đất khoảng nửa thước. Bà hiệp lời cầu với Mariette. Khi đó Mariette đứng lên và bà làm hiệu cho cô bé đi theo. Mariette theo các chỉ dẫn của Bà đi ra khỏi cổng nhà và hướng ra đường. Ở đây cô bé quỳ gập xuống đất ba lần và xuất thần. Khi đó Đức Mẹ xin cô nhúng tay vào một dòng nước gần đó và nói: “Dòng suối này dành riêng cho Ta” rồi bà lại nói: “Chào con. Chúng ta hẹn gặp lại nhau” và sau đó bà biến mất giữa các cây thông.
Trong khi đó thì ông Julien Beco cha của Mariette đến tìm gặp cha Jamin, nhưng chiều hôm đó cha vắng mặt vì đi Liège. Khi cha về tới nhà thì có người cho biết và cha đến ngay nhà ông Beco. Mariette đã đi ngủ, trong khi cha Jamin ra về, ông Beco xin được gặp cha vào sáng hôm sau vì muốn lãnh các bí tích. Cha sở rất là ngạc nhiên vì lời xin này, vì trước đó mấy ngày cha cầu nguyện xin một dấu chỉ chứng minh cho thấy các lần Đức Mẹ hiện ra là thật, và cha xin ơn hoán cải cho ông Beco cha của bé Mariette.
Lúc 7 giờ chiều ngày 19 tháng giêng Mariette quỳ cầu nguyện trên tuyết. Sau khi lần vài chục kinh của chuỗi Mân Côi Đức Mẹ hiện ra và nói với cô bé: “Ta là Đức Trinh Nữ của người nghèo”. Khi đó cô bé hướng tới con suối và ngã trên gối ba lần. Đức Mẹ nói tiếp với cô: “Con suối này được dành cho tất cả mọi quốc gia để xoa dịu các người bệnh tật”. Cuộc hiện ra kéo dài khoảng 7 phút và cô bé lập lại các lời Đức Mẹ nói: “Ta sẽ cầu nguyện cho con. Chúng ta hẹn gặp lại nhau”.
Trong lần hiện ra ngày 20 tháng giêng Mariette hỏi Đức Mẹ: “Mẹ muốn gì?” Đức Mẹ trả lời: “Một nhà nguyện nhỏ” rồi chúc lành cho cô bé với Dấu Thánh Giá.
Trong các ngày sau đó Mariette chờ đợi Đức Mẹ hiện ra. Cô cầu nguyện vài lần một mình, vài lần khác với cha cô, nhưng nhiều ngày liên tiếp Đức Mẹ không hiện ra. Cho tới chiều ngày 11 tháng hai lễ Đức Mẹ Lộ Đức, Đức Mẹ lại hiện ra và nói với cô “Ta đến để làm vơi nhẹ các khổ đau”. Trong khi Đức Mẹ hiện ra, những người hiện diện thấy Mariette nhúng tay vào suối nước và làm Dấu Thánh Giá.
Lần hiện ra sau đó là ngày 15 tháng hai. Trong lúc nói chuyện với Đức Mẹ, Mariette xin Đức Mẹ cho một dấu chỉ như cha Jamin đã gợi ý cho cô. Vào cuối buổi hiện ra Mariette bật khóc – chắc hẳn là vì một mạc khải Đức Mẹ đã vén mở cho cô - và tất cả những gì cô bé có thể nói là Đức Trinh Nữ đã nói: “Các con hãy tin nơi Mẹ, Mẹ sẽ tin nơi các con. Hãy cầu nguyện nhiều”.
Chiều ngày thứ hai 20 tháng hai Mariette hướng tới suối nước và khi biến đi Đức Mẹ nói với cô: “Con gái thân yêu của Mẹ, hãy cầu nguyện nhiều”.
Lần hiện ra thứ tám và cuối cùng là ngày mùng 2 tháng 3 năm 1933. Mariette đợi Đức Mẹ đến dưới một trận mưa tầm tã. Nhưng một chút trước khi Đức Mẹ hiện ra bất thình lình mưa tạnh và trời quang đãng. Nhiều người được chứng kiến sự kiện này rất ngạc nhiên. Khi đó Đức Mẹ hiện ra với Mariette và nói: “Ta là Mẹ Đấng Cứu Thế, Mẹ Thiên Chúa. Các con hãy cầu nguyện nhiều”. Mariette trả lời: “Vâng, vâng”. Khi đó Đức Mẹ chúc lành cho cô bé và trước khi biến đi nói: “Vĩnh biệt con”, chứ không nói “Chúng ta hẹn gặp lại nhau” như các lần hiện ra trước đó.
Nhưng trong các ngày sau khi Đức Mẹ hiện ra làn sóng tín hữu hành hương không ngớt hướng về Banneux. Từ khi đó trở đi, vào mỗi buổi chiều có đông tín hữu tham dự buổi đọc kinh kính Đức Mẹ do Marietta hướng dẫn. Thôn nghèo Banneux trở thành một trung tâm Thánh mẫu nổi tiếng với rất nhiều vụ khỏi bệnh trên thân xác cũng như trong tâm hồn, mà tín hữu nài nỉ cầu xin Chúa với lòng tin kiên trì mạnh mẽ. Các vụ khỏi bệnh ấy không giải thích được trên bình diện y khoa.
Một trong các vụ khỏi bệnh kỳ lạ nổi tiếng nhất là của bà Goethals tỉnh Anvers. Vì một tai nạn xe hơi bà đã bị các vết thương rất trầm trọng khiến cho gương mặt của bà bị biến dạng nặng nề. Bà lại bị điếc và không có khả năng nuốt thức ăn đặc. Trong chuyến hành hương Banneux bà uống nước suối Đức Mẹ và được khỏi bệnh trong vòng vài phút. Sự biến dạng biến mất, mặt bà trở lại bình thường, bà cũng hết bị điếc, và lại có thể ăn uống bình thường như trước.
Có một trường hợp khỏi bệnh lạ lùng khác xảy ra tại Milano bên Italia. Bà Luigia Nova bị bệnh liệt giường 297 ngày. Bà khẩn nài Đức Mẹ Người Nghèo Banneux và được khỏi tức khắc. Các trường hợp khỏi bệnh cách lạ lùng xảy ra rất nhiều, và được các cơ quan có thẩm quyền của Giáo Hội cũng như các bác sĩ y khoa duyệt xét nghiêm ngặt và tuyên bố tính cách xác thực của chúng. Cả hiện nay nữa vẫn tiếp tục xảy ra các phép lạ và hằng năm trung tâm Thánh mẫu tiếp đón hàng trăm ngàn tín hữu và du khách hành hương. Cũng như tại Lộ Đức họ cầu nguyện, uống nước suối Đức Mẹ, hay đem nước suối về cho bạn bè, người thân và được khỏi bệnh.
Năm 1935 duới thời Đức Giáo Hoàng Pio XI giáo phận đã cho thành lập một uỷ ban điều tra các biến cố xảy ra tại Banneux. Năm 1942 dưới thởi Đức Giáo Hoàng Pio XII Toà Thánh đã giao cho Đức Cha L. J. Kerkhofs Giám Mục Liège tiếp tục điều tra việc Đức Mẹ hiện ra. Ngày 22 tháng 8 năm 1949 Đức Cha Kerkhofs công bố thư mục tử chính thức nhìn nhận các vụ hiện ra và cho phép tín hữu tôn kính “Đức Bà của Người Nghèo” Banneux. Thư có đoạn viết: “Trong lương tâm chúng tôi tin có thể và phải thừa nhận không dè dặt thực tại của 8 lần hiện ra của Đức Thánh Trinh Nữ với Mariette Beco”.
Năm 1956 một thánh tượng với tước hiệu Ðức Mẹ Banneux một cách cung kính được tôn vinh.
Sau các lần được Đức Mẹ hiện ra chị Mariette Beco đã sống một cuộc sống bình thường, và kín đáo tránh mọi ồn ào quảng cáo. Chị đã không chọn sống đời tu trì, nhưng lập gia đình và có ba con. Chị cũng đã phải đương đầu với nhiều khó khăn và khổ đau trong cuộc sống. Chị đã cùng với các tín hữu và du khách hành hương đến đọc kinh tại suối Đức Mẹ hay trong Nhà nguyện hiện ra, và đặt vào lòng bàn tay hiền mẫu của Đức Trinh Nữ phó thác cho Nữ Vương Kẻ Nghèo Khó cuộc sống gia đình mình. Có ai hỏi chị chỉ nói “Tôi đã chỉ là một người đưa thư được giao cho nhiệm vụ chuyển một sứ điệp” thôi.
Năm 1985 Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II đã đến hành hương Banneux và cũng gặp chị Mariette Beco. Giảng trong thánh lễ cử hành tại đền thánh Đức Mẹ ngày 21 tháng 5 năm 1985 Đức Gioan Phaolô II nói: “Từ hơn 50 năm nay không phải chỉ có người đau yếu mà đoàn dân mênh mông các người nghèo cảm thấy Banneux như là nhà mình. Họ đến đây tìm sự củng cố, lòng can đảm, niềm hy vọng, sự kết hiệp với Thiên Chúa trong thử thách. Họ đến để chúc tụng và khẩn nài Đức Trinh Nữ Maria dưới tên gọi “Đức Bà của người nghèo”. Họ có lý xác tín rằng một lòng sùng kính như thế phù hợp với Tin Mừng và niềm tin của Giáo Hội: nếu Chúa Kitô đã định nghĩa sứ mệnh của Ngài là loan báo Tin Mừng cho người nghèo, thì làm sao Mẹ Ngài lại không tiếp đón người nghèo được.
Ðền thánh Banneux - Nữ Vương Kẻ Nghèo Khó luôn ban ơn lành đến cho các tín hữu, khách hành hương từ nhiều quốc gia khi tới kính viếng đền Thánh. Ngày nay đã có hơn 100 đền Thánh trên toàn thế giới đã thánh hiến với tước hiệu Ðức Mẹ Banneux.
Bài: Sưu tầm & biên tập